Làng tôi nghèo lắm, nên nhà nào có con gái cũng đều ước mơ có Việt Kiều đến hỏi cưới.
Gia Đình chị cũng không ngoại lệ. Mặc dù rất nghèo, nhưng hai bác không cho chị giãi nắng dầm mưa mà chỉ để chị quanh quẩn trong nhà làm việc nhà, cho trắng da dài tóc. Hai bác cũng mơ chị được Việt Kiều đến rước.
Một hôm, có người hàng xóm dắt một anh bà con là Việt Kiều mới từ Đức về sang chơi. Dáng anh thấp thấp đen đen, mặt thì rổ chằng rổ chịt. Anh cho biết ý định hỏi cưới chị, vì anh nghe đồn chị đẹp cả nết lẫn người. Ba chị nghe thế thì vui lắm, lập tức nhận lời mà không cần hỏi qua ý kiến của chị.
Sau đó bác chỉ nói với chị rằng :
- Đẹp trai đi bộ cũng không bằng mặt rổ đi xe hơi đâu con. Con phải thuận ưng, trước là nhàn nhã tấm thân, sau là để cho Ba Má và các em con có cơ hội đổi đời với người ta. Đó cũng là cách con báo hiếu cho Ba Má.
Chị không nói gì, chỉ lặng lẽ gật đầu rồi vào phòng.
Đám cưới đám hỏi của chị được tổ chức rình rang, nhanh chóng. Sau đó ít lâu thì chị xuất ngoại theo chồng đi Đức.
Ngày chị qua Đức, tôi có gọi điện hỏi thăm và hẹn có dịp sẽ đến nhà chị chơi.
Gần một năm trôi qua, mãi đến hôm nay tôi mới có dịp lên thăm chị, bởi nhà tôi cách nhà chị gần 600 cây số.
Chị tiếp tôi có một mình vì anh đi làm chưa về. Nhìn chị mà tôi nghẹn ngào. Trước mắt tôi bây giờ là một người đàn bà gầy gò, già nua xấu xí, tóc tai luộm thuộm, trên người lại có nhiều vết bầm tím.
- Chị có viết thư về kể hoàn cảnh của chị cho hai bác biết không ?
- Viết làm gì em, chỉ làm cho Ba Má thêm lo mà cũng có giúp được gì cho chị đâu. Vã lại chị đang đổi đời mà, em không thấy sao ?
Nói xong, chị gục đầu vào vai tôi, nức nỡ .........
Nguyễn Ngự Bình
Gia Đình chị cũng không ngoại lệ. Mặc dù rất nghèo, nhưng hai bác không cho chị giãi nắng dầm mưa mà chỉ để chị quanh quẩn trong nhà làm việc nhà, cho trắng da dài tóc. Hai bác cũng mơ chị được Việt Kiều đến rước.
Một hôm, có người hàng xóm dắt một anh bà con là Việt Kiều mới từ Đức về sang chơi. Dáng anh thấp thấp đen đen, mặt thì rổ chằng rổ chịt. Anh cho biết ý định hỏi cưới chị, vì anh nghe đồn chị đẹp cả nết lẫn người. Ba chị nghe thế thì vui lắm, lập tức nhận lời mà không cần hỏi qua ý kiến của chị.
Sau đó bác chỉ nói với chị rằng :
- Đẹp trai đi bộ cũng không bằng mặt rổ đi xe hơi đâu con. Con phải thuận ưng, trước là nhàn nhã tấm thân, sau là để cho Ba Má và các em con có cơ hội đổi đời với người ta. Đó cũng là cách con báo hiếu cho Ba Má.
Chị không nói gì, chỉ lặng lẽ gật đầu rồi vào phòng.
Đám cưới đám hỏi của chị được tổ chức rình rang, nhanh chóng. Sau đó ít lâu thì chị xuất ngoại theo chồng đi Đức.
Ngày chị qua Đức, tôi có gọi điện hỏi thăm và hẹn có dịp sẽ đến nhà chị chơi.
Gần một năm trôi qua, mãi đến hôm nay tôi mới có dịp lên thăm chị, bởi nhà tôi cách nhà chị gần 600 cây số.
Chị tiếp tôi có một mình vì anh đi làm chưa về. Nhìn chị mà tôi nghẹn ngào. Trước mắt tôi bây giờ là một người đàn bà gầy gò, già nua xấu xí, tóc tai luộm thuộm, trên người lại có nhiều vết bầm tím.
- Chị có viết thư về kể hoàn cảnh của chị cho hai bác biết không ?
- Viết làm gì em, chỉ làm cho Ba Má thêm lo mà cũng có giúp được gì cho chị đâu. Vã lại chị đang đổi đời mà, em không thấy sao ?
Nói xong, chị gục đầu vào vai tôi, nức nỡ .........
Nguyễn Ngự Bình

0 Kommentare: