Chủ Nhật Xám (tặng Em, luôn bình an Em nhé :))

Chiều lang thang xuống phố
Mong gặp một dáng quen
Con đường nghiêng nắng đỗ
Soi bóng mình ngây ngô

Bước ngang quán nước cũ
Nơi một thủa hẹn hò
Những bồn hoa tím nở
Thoảng đưa mùi hương xưa

Người quen giờ đâu nhỉ
Khoảng trống sao mênh mông
Ly Cà Phê đắng nồng
Khói lên từng sợi nhớ

Về ngang con phố vắng
Chiều tắt tự bao giờ
Đèn đường nghiêng hiu hắt
Soi tìm một dấu xưa...

Chờ ....

Chiều buông nắng
Tím thênh thang
Vết gạch nối
Chia hai hàng

Người xa mãi
Ta đợi trông
Tương tư cỏ
Ướt đẫm lòng

Đời đắng ngắt
Tình chua cay
Môi mặn chát
Người có hay ???

Người bên lỡ
Ta bên bồi
Vết gạch nối
Vẫn chia đôi ......

Cuộc Sống Em Bé Vỉa Hè

Nhà đầu đường xó chợ
Sống lăn lóc vỉa hè
Lớn lên không Bố Mẹ
Bé tự nhờ đôi tay

Khoác bao bố trên vai
Bé đi vào đống rác
Mắt Nai tròn phờ phạc
Ngơ ngác một góc trời

Áo Bé hở lưng rồi
Nắng chiều vào rát bỏng
Từng giọt mồi hôi đọng
Đuổi nhau trôi thành dòng

Bé chẳng có tuổi hồng
Tung tăng vào lớp học
Bao tháng ngày cực nhọc
Rạc cẳng tìm miếng ăn

Tôi không có phép thần
Biến thơ thành cơm gạo
Biến thơ thành quần áo
Để tặng Bé, Bé ơi ....

Vô Đề

Chiều hôm nay mặt trời buồn không dậy
Mây xám về giăng mắc nhuộm sầu lây
Con chim sâu trơ trọi lẻ loi bầy
Đang run rẩy dưới hàng cây trụi lá

Nhìn mưa rơi bỗng dưng hồn nghe lạ
Kiếp sống này sao buồn quá đi thôi
Ngày qua ngày với nhịp bước đơn côi
Chân lạc lõng xa xôi vùng ký ức...

Bao năm tháng xóay mòn trong lòng vực
Ta ngỡ ngàng không biết được ngày mai
Nhìn cuộc đời như chẳng có tương lai
Bao ngao ngán miệt mài trong kiếp sống

Ước mong sao cho thời gian ngừng đọng
Quay ngược dòng trở lại thủa xa xưa
Bao tiếc thương từng kỷ niệm trong mưa
Ta mãi giữ như tình vừa biết nhớ ...

Hình Như ... (tặng Rosa )

Hình như là rất vội
Khi mình nói nên đôi
Buồn vui không định rỏ
Xa... chẳng chút bồi hồi

Hình như là rất vội
Mới ngộ nhận là yêu
Bây giờ chợt tỉnh giấc
Thì trắc trở trăm chiều

Hình như là rất vội
Nên chẳng hiểu về nhau
Khoảng trời riêng màu tím
Là bức tranh không màu ....

Tiếng Rao

Có tiếng rao đượm buồn trưa phố vắng
"Bánh mì nóng, ...ai, bánh mì nóng không" ?
Tôi thẩn thờ, lặng người ra cửa ngó
Khuất cuối đường cô bé bán hàng rong.

Mồ côi cha, mẹ thì đang trọng bịnh
Đường đến trường gót nhỏ dẫm gai chông
Còn đâu nửa những ngày vui trong lớp
Mất hết rồi, hỏi Bé có buồn không ???

Tuổi thần tiên đã trôi qua vội vã
Ngày theo ngày đôi gánh nặng trên vai
Nắng cháy da, mưa đẫm ướt thân gầy
Bước hồn nhiên dưới đường đời sỏi đá

Làm sao chở ước mơ về với biển
Sóng dập dồn thuyền giấy thả trôi sông
Giọng thơ ngây rao hoài khan tắt tiếng
Ngẩn ngơ buồn, ..."ai, bánh mì nóng không" ???

Chiếc Lá

Chiếc lá rơi lặng lẽ
Khi Đông bắt đầu sang
Lá úa vàng nói khe~:
Vĩnh biệt nhé... trần gian

Chiếc lá rơi không tiếng
Hai người bạn hai nơi
Âm dương giờ cách biệt
Ôi ... khóc than nghẹn lời

Chiếc lá khô gió cuốn
Cuối Thu vàng mênh mang
Bạn o+i ! tiếp tục bước
Nơi chân trời dở dang

Chiếc lá không đơn độc
Về cõi hằng bao la
Đừng buồn mà nghiêng ngã
Giữa dòng đời mù xa.....

Ru Em ...

Mùa Thu cây lá xác xơ
Ru em trọn giấc ngây thơ tuổi đời
Ngập ngừng nắng nhạt buông rơi
Thê lương lịm tiếng...em ơi, nghẹn ngào
Ngậm ngùi giọng ngọt nôn nao
Dỗ em ngủ giấc không bao giờ buồn
Ngỡ ngàng giọt lệ trào tuôn
Em đi ta mất trọn đời thương yêu
Giờ đây còn lại những chiều
Thê lương phủ kín đau thương cuộc đời
Cho ta nhung nhớ những lời
Ngày xưa sống dậy một thời yêu nhau
Ru em ngủ giấc ngàn sau
Bơ vơ góc nhạt thương đau tháng ngày
Tìm vào quên lãng cơn say
Uống cho khỏi nhớ đắng cay chuyện mình ..

Tặng Quà ....( Tặng TD )

Noen, tết sắp đến
Lại lăng xăng tìm quà
Ngang qua bao cửa tiệm
Cứ đi vào rồi ra

Tặng gì bây giờ nhỉ
Nguyên một trái địa cầu ?
Bạn gầy ôm sao nổi
Xém hại Bạn không đâu ;)

Ngang qua tiệm thẩm mỹ
Phấn son thắm da hồng ?
Ngại sai màu bạn thích
Đành ra về tay không

Tính tìm hộp bánh, kẹo
Làm chút quà nhỏ nhoi
Cho tình thêm chút ngọt
Lại e răng Bạn "còi"

Hay là mua sách truyện ?
Vì bạn thích văn thơ
Nhưng suy đi nghĩ lại
Lo mắt Bạn bị mờ

Trái cây thì không được
Quần áo biết cở nào ???
Vàng gởi xa thì mất
Giờ phải tính làm sao ??

Thôi thì như năm cũ
Một lời chúc đơn sơ
Chúc Bạn Noen, Tết
Hạnh phúc vô bến bờ.....

Không Đề

Xuân sắp về, một mình trên đất khách
Không Mai vàng, pháo nổ đón Xuân sang
Mẹ đã già, Biển Đại Dương chia cách
Biết lấy gì đền tạ nghĩa cưu mang ??

Xuân viễn xứ một mình ta hưu quạnh
Phố đông người nhưng lạc lõng riêng ta
Xuân đến rồi đi ...mùa Xuân đơn lạnh
Chưa năm nào ta hưởng được vị Xuân

Xuân ly hương sống cuộc đời lữ thứ
Bước âm thầm gặm nhấm lại dư âm
Xuân sắp về hay Xuân mãi biệt tăm
Ta gục ngã ....một nấm mồ hoang dai....

Đổi Đời II


Tất cả mọi chuyện xảy ra với Em như một thước phim "đầu voi đuôi chuột"....
Em, gái mới lớn, không có tham vọng cao, chỉ mơ có cuộc sống an lành. Và, do mai mối Em lấy được Việt Kiều khi chưa bước qua tuổi 18.
Hai tháng trôi qua, Chồng Em phải về lại xứ người, để lại cho Em biết bao điều hứa hẹn, bao niềm nhớ mong và một cái bầu tâm sự.
Con đã đầy tháng mà bóng chồng vẫn biệt tăm, thư từ điện thoại thưa dần rồi mất hẳn. Em bồng bế con thơ về nhà bố mẹ chồng thì bị đuổi xua, coi Em như người xa lạ, giọng mẹ chồng em vẫn vang vọng đâu đây...."Nó lấy vợ khác rồi, mẹ con cô tự lo liệu đi, đỉa mà đòi đeo chân hạt..."
Ngoài kia trời đang giông bão....

Đổi Đời III


Em, một cô gái bình thường dể coi, không có gì hết ngoài có khiếu nói chuyện, có khiếu đóng kịch. Em chọn công việc làm từ thiện, Em làm từ thiện rất quy mô, có rất nhiều người ủng hộ Em, những mảnh đời bất hạnh cũng nhờ có Em làm cầu nối mà có được thêm miếng cơm manh áo. Em xây dựng hình ảnh của mình là một người "phúc hậu, hiền lành, chân chất"... Giờ đây Em còn trở thành 1 "biểu tượng của lòng nhân ái", một Idol không hề có "sẹo", một bà tiên "thánh thiện" để các em gái nhỏ khác từ mọi miền đất nước đang tập tành "cày bừa" trên mảnh đất từ thiện màu mỡ noi theo và vươn tới đẳng cấp như Em.

Nhờ công việc từ thiện Em được hâm mộ, Em được tung hô thế là Em tự coi mình là nhân vật quan trọng, là trung tâm của vũ trụ. Ai mà có ý kiến trái chiều, thắc mắc là Em lên mặt dạy đời,thoá mạ, dùng những lời vô văn hoá, quay lưng lại với những Mạnh Thường Quân đã từng kề vai sát cánh ủng hộ Em ngay. Em không xinh đẹp nhưng Em phúc hậu nên Em có quyền nói giọng kẻ cả ..., Em bảo vậy.

Nhờ công việc từ thiện mà Em đổi đời, Em làm người thứ ba, Em câu được một anh Bồ già có tí chức quèn, Em được bao tháng, được đi tiệc tùng liên miên, Em có tất cả, Em lấy làm tự hào lắm, mặt trơ mày đá khoe khoang khắp nơi, mặc cho người vợ hiền lành cam chịu khóc thầm. Mong rằng luật nhân quả sẽ cho Em "Đổi Đời" lần nửa ...